>> Du lịch Nam Mỹ - Hành trình vào họng Tử Thần
>> 10 nỗi lo sợ khi đi du lịch và các giải pháp khắc phục
>> Chương trình tour Nam Mỹ tham khảo
Du lịch Nam Mỹ - Không vĩ đại như Vạn Lý Trường Thành, cũng chẳng có tuổi thọ hơn 4.000 năm như công trình đá Stonehenge, nhưng Machu Picchu - thành phố nhỏ nằm lẩn khuất trong dãy rừng già trên núi Andes lần lượt vượt qua những "đối thủ sừng sỏ" như quần thể Angkor, Stonehenge... để trở thành một trong bảy kỳ quan thế giới mới.
Phế tích của người IncaThành phố
Machu Picchu nằm ở Thung lũng
Urubamba tại đất nước
Peru, là một phế tích của người
Inca
bị thế giới bên ngoài lãng quên từ nhiều thế kỷ. Năm 1911, thành phố
này đã gợi lên sự chú ý của thế giới nhờ nhà khảo cổ học Hiram Bingham.
Thành phố bí ẩn
Machu Picchu
được hơn 100 triệu lượt người bầu chọn trên toàn thế giới, cùng hội
đồng tuyển chọn là những kiến trúc sư hàng đầu của năm châu lục, xếp vào
loại những di tích khảo cổ đẹp và bí ẩn nhất trên thế giới.
Nằm ở độ cao 2.350 mét tại
Peru, thành phố bị lãng quên
Machu Picchu vẫn giữ được hiện trạng tốt nhất của người
Inca
còn sót đến ngày nay. Ở độ cao như thế này cộng với địa hình thung lũng
hiểm trở xung quanh, lại không được ai nhắc đến cho nên mãi đến năm
1911 người hiện đại mới biết đến công trình này.
Mọi người cho rằng thành phố này do Sapa Inca Pachacuti xây dựng, bắt
đầu từ khoảng năm 1440, và không có người ở cho tới cuộc Chinh phục
Peru của người
Tây Ban Nha năm 1532. Bằng chứng khảo cổ cộng với những nghiên cứu gần đây về các văn bản thời kỳ đầu thuộc địa cho thấy
Machu Picchu không phải là một thành phố thông thường, mà chỉ là một thị trấn làm nơi nghỉ dưỡng của giới quý tộc
Inca tương tự như các
Làng Roma.
Machu Picchu
chỉ vỏn vẹn 5 km vuông, được chia thành 3 khu vực: Quận Thiêng Liêng,
Quận thông dụng để ở và Quận dành cho quý tộc, thầy cúng với 140 công
trình kiến trúc như đền đài, nhà thờ, công viên, nhà ở và cả... nhà tù.
Trong khu của giới quý tộc có một nhóm nhà xếp thành hàng trên một khu vực đất dốc, bao gồm nơi ở của
Amautas (những người khôn ngoan) với các đặc điểm riêng ở những bức tường màu đỏ và khu
Nustas (dành cho các công chúa) với các căn phòng hình thang.
Lăng Nghi lễ được tạc vào đá với khu vực phía trong hình vòm cùng các bức tranh khắc. Nó được sử dụng trong các dịp lễ và hiến tế.
Có cả trăm bậc đá dẫn lên
Machu Picchu và được
tạc hoàn toàn vào trong một tảng đá granite duy nhất. Bên cạnh là các
đài phun nước được nối với nhau bởi các kênh và các ống dẫn nước đục
trong đá, được thiết kế cho hệ thống tưới tiêu ban đầu. Các nhà khoa học
đã tìm ra các bằng chứng cho thấy hệ thống tưới tiêu đã được sử dụng để
dẫn nước từ một con suối thiêng, tới mỗi ngôi nhà, thứ tự được phân
chia theo mức độ giai cấp của người ở trong đó.
Ước tính rằng không quá 750 người sống tại
Machu Picchu cùng một thời điểm, và có lẽ chỉ một phần nhỏ trong số đó sống tại nơi này trong mùa mưa và khi không có vị quý tộc nào tới đó.
Kiến trúc bí ẩnNhiều người cho rằng nơi này đã được lựa chọn vì vị trí độc nhất của nó cũng như các đặc điểm địa lý. Bóng của rặng núi phía sau
Machu Picchu là hình bộ mặt người
Inca nhìn lên phía bầu trời và đỉnh lớn nhất
Huayna Picchu (có nghĩa Đỉnh Trẻ) chính là cái mũi của nó. Từ dưới nhìn lên không thể thấy, cũng không thể biết có sự tồn tại của
Machu Picchu. Xung quanh
Machu Picchu là
một hệ thống ruộng bậc thang, chuồng trại... do đó có thể thấy đây là
thành phố tự cung tự cấp và tách biệt với thế giới bên ngoài.
Tất cả những kiến trúc ở
Machu Picchu đều được xây dựng theo kiến trúc đặc trưng của người
Inca. Các căn nhà đều xây theo hình tam giác với vật liệu chính là những viên đá mài nhẵn. Người
Inca là
bậc thầy về kỹ thuật này, được gọi là đá khối, theo đó những khối đá
được cắt để có thể được ghép vào nhau thật chặt mà không cần tới vữa.
Cũng như
Kim Tự Tháp Cheops,
các viên đá này được mài nhẵn đến nỗi một lưỡi dao cũng không thể lách
vào khe hở giữa 2 viên đá. Điều đặc biệt là những viên đá này có kích
thước và hình dạng khác nhau, cá biệt nhiều viên có đến 30 góc.
Công trình nổi bật nhất tại
Machu Picchu là
Intihuatana
(Cột mặt trời) gồm một tảng đá đặt trên bệ đá có kích thước bằng một
cây đàn piano. Vào các ngày đông chí và hạ chí, khi mặt trời xuất hiện
ít nhất trong ngày, các thầy tu sẽ làm lễ ở Cột mặt trời để mặt trời
không đi mất.
Người Inca không bao giờ
sử dụng bánh xe. Bằng cách nào họ đặt những phiến đá lớn lên nhau vẫn
còn là điều bí ẩn, dù có ý kiến cho rằng họ đã dùng hàng trăm người để
đẩy các tảng đá lên trên. Tuy nhiên, chúng ta vẫn chưa biết tại sao
người
Inca không để lại bất kỳ tài liệu nào về việc xây dựng
Machu Picchu bởi hệ thống chữ viết họ sử dụng, được gọi là
khipus, vẫn chưa được giải mã.
Trung Kiên - Theo Tạp chí TGĐÔ - Ngày 13/03/2013