Thật ra đi phố ở Nữu Ước để xem áo quần tân thời đúng kiểu thì quá dễ. Cái khó là đi phố ở Nữu Ước mà tìm mua được đồ cũng tân thời cũng đúng kiểu với giá rẻ. Trong thư trước hứa với chị mình sẽ đi mua đồ rẽ. Hôm nay sẽ dẫn chị đi vùng Soho, East Village. Muốn rẻ hơn một chút, không cần chọn lựa lắm thì đi Lower East Side. Muốn thời thượng mà không ngại đồ giả thì đi Canal St. Ngoài ra cũng có những thương ốc chỉ bán đồ giá hạ, hôm nay sẽ ráng đi vài nơi.
Phần nhiều những người đi phố ở Soho là những người theo đúng thời trang mà không muốn trả giá biểu của đại lộ số 5. Đây là người mình thường thấy nhất trên đường phố New York. Rất “chic” và đúng kiểu.
Qua East Village, dân đi dạo phố thuộc giới trẻ hơn. Họ chỉ muốn mua đồ có một không hai. Phần lớn là sinh viên đại học hoặc học sinh năm cuối cùng bậc trung học, muốn tìm cho mình một lối ăn mặc riêng biệt vừa đẹp vừa không giống ai. Như vậy kể ra là khó, nhưng nhờ ở Nữu Ước họ có thể làm được. Các tiệm ở đây bán áo quần đủ thứ, đủ cở. Có khi mình nhìn tưởng là diêm dúa lắm nhưng đám trẻ mặc vào lại không đến nỗi gì. Dạo này giới sinh viên thích ăn mặc kiểu của thời 1960, áo polyester, quần ống voi, tóc thẳng.
Phải có cả tuần mới đi hết vùng Lower East Side, giữa đường Canal và East Houston... Ở đây toàn các tiệm của người Do Thái. Bây giờ dù họ có giàu sang hơn thời mới di dân và dù nhà họ không còn ở ngay trong vùng này nữa, các cửa tiệm bán áo quần, giày dép và đồ trang sức từ cả thế kỷ trước vẫn còn đây. Các khu phố chen chúc nhau, không có những tủ kính bóng loáng như trên đại lộ số 5 hay Madison. Không có người đẹp ăn mặc sang trọng đứng chào hàng. Thường các cửa tiệm ở đây là của gia đình, vợ chồng hoặc người trong nhà trông coi, hàng hóa tưởng như vất ngổn ngang, nhưng hỏi đến thứ gì họ cũng biết. Một số chỉ bán sỉ nên có khi phải mua từng nửa tá một lần. Áo quần theo kiểu các designer danh tiếng rẻ hơn giá mua ở các nhà hàng lớn từ 20 đến 40 phần trăm. Muốn đi phố ở đây nên đi vào ngày thường. Gần như chín mươi phần trăm các cửa hàng ở đây là của người Do Thái nên họ đóng cửa ngày thứ bảy. Chủ nhật thì chen chân không lọt. Phải rất cẩn thận, vì có nhiều chủ tiệm thấy mặt mình hơi ngơ ngác, biết mình từ xa đến là họ lên giá hoặc đưa đồ xấu. Cứ việc trả giá thả cửa và nhớ xem cho kỹ trước khi mua. Ở đây thường không có phòng thử và hàng mua rồi không được trả lại.
Canal St. ở ngay trong phố Tàu. Gần như mình có thể mua bất cư kiểu đồng hồ, kiểu ví xách tay nào mới nhất của các designers lớn ở đây với giá rẻ bằng một phần mười giá chính thức. Bởi lẽ người ta làm giả. Có người chủ trương, muốn theo mode, mua đồ giả cũng được, xài ví chưa hư đã qua kiểu mới rồi, dại gì mà trả giá đắt. Nếu nghĩ như vậy thì không cần đi đâu hết. Có thể mua đồng hồ Cartier hay Rolex vàng với giá $10, hay mua ví của Dior hoặc Fendi rẻ như cho. Các tiệm trên đường Canal mở một năm 364 ngày chỉ có nghỉ ngày Tết âm lịch mà thôi.
Nếu không có thì giờ để đi rảo nhiều nơi thì nên vào Century 21, ở ngay đường Church St trong vùng Wall Street. Century 21, là thiên đường của những người biết chọn lựa y phục. Ở đây bán đủ đồ cho cả gia đình xài, từ áo quần người lớn, con nít cho đến vật dụng trong nhà. Từ ly tách cho đến khăn trải bàn, từ đồ lót cho đến đồ đi dạ hội, nhan nhãn đầy tên các designers danh tiếng với giá phải chăng. Century 21 mở 1 tuần 7 ngày từ 8 giờ sáng để phục vụ những nhân viên làm việc xung quanh khu đó. Bất tiện nhất là Century cũng không có phòng thử quần áo. Nhưng nếu mua rồi mà không ưng ý có thể trả lại được. Chỉ khổ là khi đem đi trả có hơi vất vả, tiệm lúc nào cũng đông người, các người bán hàng có khi lại làm khó. Có khi mất cả tiếng đồng hồ mới trả lại được cái áo giá 10 đồng.
Ngoài ra còn có nhiều tiệm bán y phục và đồ trang sức kiểu mới nhất với giá phải chăng như Bolston, Loehman, Syms v.v... Bolston's có hơn 5 tiệm trong Manhattan. Mua áo quần ở Bolston nhiều khi không thấy nhãn ở đâu nhưng nếu rành thì nhận ra được designer mình thích và chỉ phải trả có một nửa giá chính thức. Muốn thời thượng hơn thì đi Loehman. Trước kia chỉ có ở Nữu Ước mới có Loehman, bây giờ Loehman đã có chi nhánh ở các thành phố lớn. Đi Loehman mình phải lục lọi tìm tòi có khi mua được áo quần đúng kiểu rất rẻ. Y phục đàn ông thì có Syms. Syms bây giờ bắt đầu có chi nhánh ở các tỉnh lớn. Tuy vậy hàng hóa ở các tiệm Nữu Ước cũng khác hàng hóa gửi đi các chi nhánh. Hệ thống định giá tiền ở Syms rất rõ ràng. Trên bảng giá tiền có ghi ngày tháng. Giá tiền cứ sụt xuống mỗi 10 ngày, cho đến 30 ngày nếu bán chưa được, giá sau cùng sẽ là giá hạ nhất. Người ta gọi Syms là tiệm dành cho những người “tiêu thụ có học” nghĩa là biết giá trị của những đồ Syms bán.
Gần đây Nữu Ước có Daffy ở đường 14, đường 42 và đường 57. Daffy bây giờ đang được ăn khách với châm ngôn là “Bán hàng hóa rẻ cho triệu phú”. Áo quần mặc mỗi ngày hoặc y phục tiệc tùng bán với giá ít nhất là rẻ đi một nửa. Daffy ăn khách nhờ bán nhiều y phục may ở Âu Châu, nhất là từ các xứ thời trang: Ý, Pháp và Tây Ban Nha. Ngoài y phục đàn ông và đàn bà, Daffy bán rất nhiều quần áo, giày dép trẻ em. Daffy có phòng thử và cho trả lại nên dễ mua sắm hơn.
Strawberry bán áo quần giày dép cho giới phụ nữ trẻ rất phải chăng, có chi nhánh ở đường 42 và một vài tiệm trên đại lộ số 3 và đại lộ Lexington. Con gái trẻ đi ra đường mặc đồ mua ở Strawberry có người tưởng là mua ở các phố trên đại lộ Madison dù chất liệu có xấu hơn nhưng kiểu thì bắt chước rất tài tình. Nếu chỉ mặc theo thời một vài lần thì cũng đáng.
Ngoài ra, T.J.Max, Filene Basement, Marshalls v.v... nằm dọc theo các đại lộ số 3, số 6, phía dưới đường 14, 17, dù bây giờ đã có chi nhánh trên một vài tỉnh lớn, nhưng y phục bán ở Nữu Ước cũng vẫn đúng kiểu hơn.
Ở Nữu Ước còn có những khu đặc biệt bán những vật dụng hàng hóa thật đặc biệt. Lần tới mình sẽ đi vào các khu đó để coi sách vỡ, vải vóc, v.v v.v.
0 nhận xét
Đăng nhận xét