Chị Nh thân mến.

Đại lộ số 5 và đại lộ Madison mới chỉ giới thiệu cho mình những cửa hàng sang trọng với những y phục thời thượng của Nữu Ước. Nữu Ước còn là nơi qui tụ nhiều tiệm danh tiếng trên thế giới. Những cửa tiệm này thường nằm trên đường 57 như những tòa đại sứ thời trang có sứ mệnh làm cho dân Nữu Ước cũng như du khách từ mọi nơi biết những món hàng đặc biệt có trong gian hàng.

Các cửa tiệm trên đường 57 nằm trong những tòa nhà sát cạnh nhau nhưng không căn nào giống căn nào. Mình có thể đi vào Louis Vuitton, Chanel, Lladro, dù cho không mua gì đi nữa con mắt mình cũng làm việc một cách vui vẻ, vì chung quanh cái gì cũng trình bày rất nghệ thuật. Bước qua Laura Ashley, Hermes, Burberry, từ cách bày biện các đồ vật cho đến màu sắc của áo quần, mùi hương của mỹ phẩm, mùi phấn của hoa thật, bên cạnh các cô chào hàng xinh đẹp làm tăng giá trị của hàng hóa, làm mình thấy cái gì cũng đẹp mắt, cũng lôi cuốn.

Đi tiếp thêm về phía Đông, qua khỏi đại lộ Lexington đến gần đại lộ số 3 có Hammacher & Schlemmer bán rất nhiều đồ lẩm cẩm cho dân nhà giàu xài, từ máy trợ thính, cho đến máy xay trứng.

Buổi trưa thế nào mình cũng nên qua bên cạnh vào một nhà hàng mới mở cách đây hơn một năm. “Le Colonial”, một tiệm ăn Việt Nam do một số chủ nhà hàng người Pháp lập ra sau khi xem phim L'Indochine do Catherine Deneuve đóng. Nhà hàng này được giới nghệ sĩ cũng như các nhà vẽ kiểu thời trang ưa chuộng. Họ thường đến họp mặt tại đây. Cách trang trí đối với người Nữu Ước rất lạ vì khi vào trong tiệm mình có cảm tưởng như đang ở xứ nhiệt đới của thời thuộc địa. Giống như cảnh ngồi ăn ở khách sạn Metropole ở Hà nội thời giữa thế kỷ. Bàn ghế bằng mây nệm vải thô, xung quanh có những cây đu đủ, cây chuối, ngồi ăn uống rất thoải mái. Thức ăn ngon, rất lịch sự nhưng giá tiền thì không thể nào so sánh được với thức ăn Việt ở phố Tàu cũng như ở vùng Little Saigon của chị. Sáu cái bánh cuốn nhỏ ăn khai vị thôi mà đã mất $6.-

Ăn xong mình đi lên đường Lexington vào Bloomingdale. Bloomingdale ở New York cũng giống như Harrolds ở Luân Đôn, Isetan ở Tokyo hay Gallery Lafayette ở Paris. Chỉ có Bloomingdale hào nhoáng hơn, trẻ trung hơn và vĩ đại hơn. Vào cửa Bloomingdale mình phải sẵn sàng để ngửi rất nhiều mùi nước hoa mới ra. Ở các lối đi vào thang lầu tự động thường có những cô bán hàng sẵn sàng xịt nước hoa vào mình. Nếu không muốn xịt họ sẽ tặng mình một tờ giấy nhỏ đã thấm nước hoa, hy vọng trong lúc đi phố mình sẽ thích mùi nước hoa rồi quay lại mua. Ở Bloomingdale mình có thể mua bất cứ cái gì, từ chén bát, xon quánh, máy truyền hình, bàn ghế, đồ trẻ em cho đến khung ảnh, áo quần của mọi giới từ già trẻ lớn bé mập ốm... Trên tầng thứ 5 có một gian hàng đặc biệt bán nhiều hàng hóa trang hoàng trong nhà, thu thập từ rất nhiều nơi trên thế giới, như Bali, Indonesia hoặc Russia v.v. Có thì giờ và có tiền, đây là một tiệm có thể tìm được nhiều đồ để mua. Mỗi năm Bloomingdale có bán “sale” vài lần, nếu mình đến gặp những ngày bán hạ giá cũng có thể được bớt đến 50% giá chính thức.

Quên nhắc để chị đừng ngạc nhiên khi bị mấy tiệm ở Nữu Ước đánh thuế 8.5% - Ở ba tiểu bang lân cận, New Jersey, Connecticut, Pennsylvania, mua áo quần không phải trả thuế cho nên mùa Giáng Sinh hoặc vào các dịp lễ lớn người Nữu Ước thường đổ xô qua các tiểu bang đó để mua sắm. Tuy vậy Nữu Ước vẫn không nghèo vì mất thuế. Du khách, người địa phương cần tiện nghi v.v... trả thuế mãi rồi cũng quen.

Xung quanh Bloomingdale's trên đường Lexington còn có Zara, một cửa hiệu bán y phục đàn bà của Tây Ban Nha, kiểu may rất Âu Châu và rất hợp thời trang với giá phải chăng. Bên cạnh có Urban Outfitters bán y phục thời trang cho con gái, nữ sinh và giới trẻ. Trước mặt là Banana Republic, Gap v.v...

Trên đường Lexington còn có rất nhiều tiệm giầy hợp túi tiền, hợp thời trang. Từ Nine West, Enzo cho đến các đại diện từ Brazil, Spain v.v.. Không có con đường nào bán nhiều giầy và ví như đường Lexington. Dân Nữu Ước đi bộ nhiều nên các tiệm giầy làm ăn rất khá.

Mấy năm gần đây có rất nhiều tiệm của những nhà vẽ kiểu chưa được danh tiếng lắm nổi lên nhan nhãn ở đại lộ Lexington cũng như đại lộ số 3. Người Nữu Ước nói là mình đi ngắm ở đại lộ số 5 và Madison, nhưng mua ở đại lộ Lexington và đại lộ số 3.

Dọc theo đại lộ số 3 và Lexington, từ đường 40 trở lên đến 68 có nhiều cửa tiệm nhỏ, thường là của tư nhân. Nếu mình chịu khó lục lọi cũng tìm được đồ đẹp. Ngoài ra, nếu thực sự muốn đi phố mua đồ rẻ thì mình phải làm một ngày khác.

New York vào thu rồi, mùa thu ở đây có rất nhiều triển lãm về thủ công nghệ, về đồ cổ v.v... Mình sẽ cố tạo thì giờ để đi xem. Ngoài ra New York mùa thu cũng là mùa đẹp nhất nên còn có nhiều sinh hoạt khác như Marathon ở Central Park, hoặc đi bộ 5 dặm để quyên tiền cho Hội Ung Thư Mỹ. Ngày 20 tháng 10 này mấy gia đình tụi này sẽ tham dự cuộc đi bộ đó. Sẽ lần lượt kể chị nghe.

Lần tới mình dắt nhau đi phố mua đồ rẻ, đi mua sách và đi xem đấu giá.

Hẹn thư sau

0 nhận xét