Chị Nh. thân mến,
Đèn khắp thành phố sáng trưng. Năm nay du khách đổ xô về Nữu Ước nhiều hơn mọi năm khác. Chị đến đây vào dịp lễ Giáng Sinh không thể nào thuê được một phòng khách sạn ở ngay trong Manhattan. Có nhiều người muốn đến thăm Nữu Ước khoảng này phải ghi chỗ từ cả năm trước. Cũng có người đã quen biết Nữu Ước rồi, họ không cần ở khách sạn ngay trong thành phố, họ ở các quận lân cận hoặc ngoại ô, vừa rẻ hơn vừa ít đông đúc ồn ào. Nhưng đối với nhiều du khách, cái quyến rũ của Nữu Ước là cái tấp nập ồn ào đó. Đến Nữu Ước không cần đi đâu xa, chỉ cần ở ngay trong lòng thành phố là thấy thích rồi. Đâu có dễ tìm được một thành phố nào trên thế giới mà người ta ào ào ra đường, đi bộ dọc theo những đại lộ đèn đuốc tưng bừng, có tiền thì mua sắm, không có tiền thì ngắm cảnh vui chơi Có nhiều du khách nói họ đến Nữu Ước chỉ để thấy cảnh đàn ông đàn bà, người dạo phố ăn mặc chỉnh tề, nhất là đàn ông với những áo choàng dài, đậm màu, đàn bà với áo lông, áo da đi dạo trong cái không khí vừa lạnh đủ để mình cảm thấy cái thú vị của mùa lễ Giáng Sinh. Ai cũng xách đầy tay, ai cũng thích chen lấn, cũng mong được chia sẻ niềm vui với mọi người.

Ở trung tâm Rockerfeller, du khách đến xem cây Giáng Sinh của thành phố, chỉ chỏ trầm trồ các thiên thần và đèn đuốc xung quanh các loi đi. Họ đứng chen chúc nhau để làm sao nhìn cho được Kate Couric hoặc Bryant Gumbels của chương trình “Today” qua các cửa kính đài truyền hình NBC. Người ta đến Nữu Ước để xem màn ca vũ nhạc kịch mới nhất “Chicago” nhưng thất vọng vì vé đã bán hết nguyên cả tháng 12 từ lâu. Ở đâu cũng thấy người ta xếp hàng, đi xem nhà chọc trời Empire State Building hay Twin Towers, đi xem nhà hát thành phố Radio City Music Hall thậm chí đi ăn ở Hard Rock Cafe hoặc Planet Hollywood cũng phải đứng nối đuôi nhau. Đây là Nữu Ước hay Disney Word?

Chắc là cả hai. Có điều là ở Nữu Ước mình không tốn tiền vào cửa, những chương trình những nhà hàng mình nhìn thấy đều có thật trong một thế giới thật chứ không giả tưởng và thần tiên như Disney.

Người ta nối đuôi nhau đi xem những tủ kính trang hoàng cho mùa giáng sinh của các tiệm lớn. Mỗi tiệm lớn đều có một đề tài trang hoàng cho mùa Giáng Sinh riêng. Không có giám khảo, không ai tặng phần thưởng nhưng các cửa tiệm đều cố gắng làm cho tiệm của họ đặc biệt hơn các tiệm khác. Năm nay Bergdorf Goodman cho cô bé lọ lem chùi sàn mặc áo quần tân kỳ của John Gallino cùng với mấy bà chị ghẻ mặc áo dạ hội màu đen của Thierry Mugler. Người mẫu trong tủ kính của Saks Fifth Ave., mặc y phục kiểu thời 1968, xung quanh trang hoàng theo thế giới ngoài không gian. Lord & Taylor chú trọng về con nít hơn, cả khung cửa sổ đầy những hình ảnh trong giấc mơ của trẻ con. Nào là Raggedy Ann và Andy, tóc đỏ, áo quần sọc, môi đỏ choét. Bên cạnh gia đình những con gấu khổng lồ, từ gấu con, gấu mẹ gấu cha, gấu bà... Đề tài năm nay của tiệm Macy là cảnh sắm sửa cho lễ Giáng Sinh thời đầu thế kỷ... Nhưng lạ nhất năm nay là khung cửa Barneys với ông già râu, đeo kính cận thị; Sigmund Freud. Khách hàng nào không hiểu được mình, không hiểu được người nữa thì có thể vào đó đặt những câu hỏi cho nhà tâm lý học danh tiếng phân tích cho trước khi đi mua sắm. Xã hội bận rộn vội vã này rồi cũng đến lúc trở thành như vậy. Đem tình cảm mình ra cho người ta phân tích, Đem tâm hồn mình cho những chuyên gia đánh giá! Đến một lúc không ai tự thấy, không ai tự hiểu được những ao ước thầm kín, những niềm vui nhỏ nhặt của mình nữa.

Người ta nối đuôi nhau vào Tiffany, không biết để mua hột xoàn hay chỉ để ngắm nhìn. Các tiệm FAO Shwarzt, Warner Bros. đầy nghẹt cả người, ai đi ra cũng tay xách nách mang. Nghĩ đến những đứa trẻ con trong một vài ngày nữa, mở những gói quà, la hét, mừng rỡ... những niềm vui thần thoại mỗi năm chỉ đến có một lần.

Nhiều nhà kinh tế cho rằng năm nay có nhiều du khách hơn mọi năm vì so với các ngoại tệ khác, đồng Mỹ kim đang hạ giá. Nghĩa là người Nhật, người Pháp đem tiền của họ qua đây mua được nhiều hàng hóa hơn là xài trong xứ họ. Đối với người ngoại quốc Nữu Ước vẫn còn rẻ hơn ở các thành phố lớn khác. Ngoài ra dạo này, các chương trình truyền hình như “Friend”, “Steinfeld” cũng như báo chí trong và ngoài nước hay viết và tả cho công chúng thấy là Nữu Ước không nguy hiểm như mọi người tưởng. Trên thực tế tỉ số tội phạm ở đây đã giảm đi nhiều, vả lại một thành phố với dân số trên mười triệu người, bằng dân số của nhiều nước nhỏ trên thế giới, thế nào cũng có những chuyện tranh chấp xảy ra.

Đối với dân địa phương, phần nhiều ai cũng biết mùa Giáng sinh thành phố sẽ ồn ào náo nhiệt nên không ai phàn nàn. Họ biết là đường xá sẽ đông đúc hơn, mỗi năm vào mùa này, ngoài số xe hơi thường ngày đã làm đông nghẹt thành phố, còn có hơn 80 ngàn chiếc xe chạy vào Manhattan chỉ để đi mua sắm và xem cảnh mấy ngày trước và sau lễ Giáng Sinh. Thành phố bận đến nỗi các nhà tổ chức du lịch không cần quảng cáo gì trong tháng 12 nữa. Họ dùng thì giờ và ngân khoản để hoạch định các chương trình cho tháng giêng vì tháng giêng không có lễ lạc gì, thành phố lạnh hơn, tuyết bắt đầu xuống nhiều và dân chúng bắt đầu buồn chán.

“Nhiều khi cũng mệt với những câu hỏi ngớ ngẩn của du khách, ông bán báo ở nhà ga Grand Central Terminal nói, nhưng riết rồi quen đi.” “Họ hỏi từ đây có đi bộ xuống Ngân Hàng dự trữ liêng bang, Phố Tàu hoặc xuống tượng Nữ Thần Tự Do được không?” Từ nhà ga Grand Central? Được, nhưng phải mất hơn cả tiếng đồng hồ. Nữu Ước là một thành phố có thể đi bộ đến rất nhiều nơi, tùy theo chân mình có đủ gân cốt không, tùy theo thời tiết bên ngoài có “hiệp lực” với mình không và nhất là liệu mình có đủ thì giờ không? Thành phố chia ra thành nhiều vùng, từ vùng này đến vùng kia đều có giao thông công cộng rất dễ dùng. Muốn khỏi tốn nhiều thì giờ di chuyển và đỡ phí sức thì nên đi taxi hoặc xe buýt.

Dù sao đi nữa, không thành phố nào qua mặt được Nữu Ước trong mùa Giáng Sinh. Ở đây muôn màu muôn sắc. Ở đây thành phố lúc nào cũng sống động. Ở đây là một kịch trường vĩ đại mà trong đó ai cũng hăng hái đóng một vai trò đặc sắc.

Hẹn chị thư tới.

LÊ THỊ HÀN

0 nhận xét