Phượng tím Jacaranda đã tưng bừng nở rộ trên những nẻo đường miền nam California. Niên học đã kết thúc và mùa hè đã trở lại. Các em học sinh sau một năm miệt mài việc học ở trường cũng cần có một khoảng thời gian đi chơi, thảnh thơi tâm trí. Cha mẹ các em sau những ngày làm lụng vất vả cũng cần phải có những ngày nghỉ đi đó đây để thư giãn tinh thần, nạp lại bình điện tâm sinh đã bị hao mòn vì khó khăn của cuộc sống. Nhưng đi đâu khi chúng ta không có nhiều thời giờ ? Văn phòng, cửa hiệu không thể đóng cửa dù chỉ vài ngày! Những chậu hoa cây cảnh phải tưới nước hàng ngày, những lồng chim, bể cá và chó mèo không thể bỏ đói mấy ngày được! Làm sao đi đâu cho được dù chỉ một đôi ngày!

Xin giới thiệu cùng các bạn một nơi du lịch rất gần, có thể sáng đi chiều về, không cần phải mướn khách sạn lôi thôi tốn kém. Đó là thành phố biển San Diego nước xanh cát trắng, cầu cao êm đềm soi bóng trên biển Thái Bình Dương.

San Diego ở cực nam của California cạnh biên giới Mễ Tây Cơ chỉ cách quận Cam một giờ rưỡi lái xe. Một điều ngạc nhiên là San Diego lại được xếp là thành phố lớn thứ nhì của California, còn lớn hơn thành phố thanh lịch San Francisco nữa!

ĐƯỜNG ĐẾN SAN DIEGO

Từ Little Saigon thủ đô của ngườI Việt hải ngoại chúng ta lấy xa lộ 405 xuôi Nam đến Irvine sẽ nhập vào xa lộ số 5 cũng đi về hướng Nam. Khoảng đường này có nhiều điạ danh du lịch rất thú vị như San Juan Capistrano nơi có nhà thờ cổ mà hàng năm ngày đầu mùa Xuân thường là 20 tháng 3 đàn chim én từ phương Nam sẽ hội tụ trở về để làm ổ trên mái nhà thờ. Nếu muốn ghé lại xem nhà thờ chúng ta có thể ra xa lộ nơi exit Ortega Highway quẹo phải là thấy ngay. Ra exit trên nếu quẹo trái là đi vào con đường Ortega Highway số 74 đi Lake Elsinore. Đoạn đường này dài 25 miles là đường đèo qua ngang dãy núi Cleveland National Forest phong cảnh đường rừng quanh co uốn khúc rất là ngoạn mục, cây cối um tùm rậm rạp. Có lần tôi đi con đường này vì đi lần đầu đường lạ lại quanh co khúc khuỹu và muốn nhàn tản nhìn cảnh vật nên không chạy mau. Các tay yên hùng cỡi xe gắn máy qua mặt ào ào và nhìn kính chiếu hậu chừng 5 chiếc xe nối đuôi sau xe tôi. Tôi tìm chổ trống ra hiệu tấp vào để không làm cản trở những người cần đi gấp. Còn tôi thì tiếp tục thong thả theo lời thơ Nguyễn Công Trứ:

Đường mây rộng thênh thang cử bộ
Nợ tang bồng trang trắng vỗ tay reo
Thảnh thơi thơ túi rượu bầu !

Sau khi viếng nhà thờ cổ tiếp tục hành trình trên xa lộ số 5 chạy 3 miles là tới Dana Point một địa điểm neo thuyền rất tấp nập của dân chơi du thuyền. Nơi đây cũng có bãi tắm công cộng và những nhà hàng thanh lịch tuy nhiên hơi khó tìm chổ đậu xe trong những ngày cuối tuần. Vào những ngày đầu Xuân sau lễ hội “Chim Én Trở Về” ở San Juan Capistrano thì Dana Point sẽ tổ chức lễ hội “Cá Voi” với cuộc diễn hành trên đường phố chánh của Dana Point

Trong những ngày đó tại Dana Point có những cuộc du ngoạn bằng tàu ra khơi để xem cá voi tung tăng nhảy lên khỏi mặt nước.

Rời Dana Point tiếp tục xuôi Nam con đường số 5 sẽ cặp theo bờ biển qua thành phố San Clemente nhà cửa chen chúc nhau trên sườn núi. Nhà nào cũng cố mở những cửa sổ nhìn ra biển để có “ocean view” và phong cảnh nhà tường trắng ngói đỏ chi chít chen nhau cheo leo trên sườn núi nhìn xuống biển xanh giống cảnh vùng Nice, Monaco miền Nam nước Pháp.

CAMP PENDLETON

Xe chạy qua Camp Pendleton là căn cứ của Thủy Quân Lục Chiến, căn cứ này là trung tâm huấn luyện lính thuỷ quân lục chiến vừa bộ binh và hải quân nên rất rộng lớn từ phiá trong núi ra tới bờ biển có diện tích 200 dặm vuông tức 200 lần lớn hơn công viên Square Mile Park ở Little Saigon và kéo dài 17.5 miles dọc theo bờ biển. Lich sử của Little Saigon ngày nay ở Westminster có thể nói bắt đầu từ Camp Pendleton vì đây là trại ty nạn đầu tiên của người VN trên đất Mỹ. Biến cố 30-4-1975 có hàng chục ngàn người thoát khỏi Sài Gòn trên những chiếc tàu và thuyền để ra biển Đông, họ được những chiến hạm thuộc Đệ Thất Hạm Đội Hoa Kỳ neo ngoài khơi vớt lên và chở về tập trung tại đảo Guam và đảo Wake là lãnh thổ của Hoa Kỳ trong Thái Bình Dương. Sau đó người tỵ nạn VN được đưa về Camp Pendleton và một hai trại khác ở miền Đông. Những người VN sống trong những nhà lều ở trại Pendleton trong vòng vài tháng để chờ các nhà thờ bảo lãnh. Đa số các nhà thờ nằm trong Orange County nên sau khi ra khỏi trại người tỵ nạn được những người Mỹ bảo trợ mướn nhà cho ở trong vùng Santa Ana vì vùng này có những khu chung cư giá rẻ. Rồi từ đó khu thương mại VN được thành hình ban đầu là vài tiệm ở gần ngả tư First và Fairview sau đó những khu chợ mới được xây lên tại đường Bolsa và trở thành Little Saigon như ngày nay.

Camp Pendleton gắn liền lịch sử với Little Saigon nên ta cũng nên tìm hiểu lịch sử của Camp Pendleton.

Năm 1769 một đoàn truyền giáo Tây Ban Nha đặt chân đến vùng này và ngày 20-7 cùng năm nhân ngày lễ thánh St. Margaret họ “rửa tội” vùng đất này và đặt tên vùng này là Santa Magarita. Năm 1821 sau khi Mễ Tây Cơ được độc lập khỏi Tây Ban Nha, nhà cầm quyền Mễ Tây Cơ có chính sách “người cày có ruộng” giao đất California cho người California và họ đã cấp bằng khoán đất cho những nông gia có công lao khai khẩn hoặc những lãnh tụ địa phương. Năm 1841 hai anh em Pio và Andres Pico là hai người đầu tiên được làm chủ đất vùng Santa Magarita. Mặc dù lúc ấy chưa có các casino to lớn ở Tamecula hay ở San Diego, anh em nhà Pico cũng đã mê cờ bạc nên mắc nợ nhiều nơi không có tiền trả nên bán đất cho em vợ người Anh tên là John Forster, ông này mở rộng nông trại chăn nuôi bò tại đây vốn đã được xây dựng từ năm 1841.

Nông trại của ông Forster cũng không khá vì hạn hán liên tiếp không đủ cỏ cho bò ăn và luật lệ mới ra bắt làm hàng rào xung quanh vùng đất của mình. Khu đất qúa lớn nên muốn làm hàng rào không phải là ít tiền nên năm 1882 ông Forster bán khu này cho nhà chăn nuôi giàu có tên là James Flood và người quản lý của ông này là Richard O’neill.

Dưới sự chỉ đạo của con trai Richard O’neill là Jerome nông trại bắt đầu thu hoạch khá và lời nửa triệu đồng trong một năm. Thời ấy số tiền đó rất lớn và nông trại được hiện đại hoá trang bị những máy móc tối tân vào thời ấy.

Vào đầu thập niên 1940 vì nhu cầu của chiến trường trong trận thế chiến thứ hai, cả lục quân và thủy quân lục chiến đều tìm kiếm đất rộng để làm quân trường. Vùng đất được Bộ Quốc Phòng mua và giao cho thủy quân lục chiến làm quân trường lớn nhứt của binh chủng vào tháng 4 năm 1942 vì điạ thế có núi biển hợp với hoạt động của ngành thủy quân lục chiến. Họ đã chọn tên đại tướng Joseph H. Pendleton là người nhiệt tâm trong việc vận động để thành lập quân trường ở miền Tây đặt tên cho Camp Pendleton. Sau 5 tháng liên tục xây dựng ngày 25-9-1942 tổng thống Franklin Roosevelt đến chính thức khánh thành trại Pendleton.

Với giá đất đai, nhà cửa lên cao như hiện nay trị giá của khu đất Camp Pendleton với vị trí cạnh biển và sát xa lộ số 5 không biết lên con số là bao nhiêu tiền?

RUỘNG HOA CARLBAD

Vừa qua khỏi Camp Pendleton là xe vào Oceanside và Carlbad. Oceanside có những tiệm ăn, bar rượu bán cho những quân nhân thủy quân lục chiến đóng ở trại Pendleton. Cũng có bờ biển và bãi tắm nhưng không có gì đặc biệt. Carlbad là thành phố mới, nhà cửa đang được xây dựng với dáng vẻ sang trọng theo kiểu San Clemente do đó giá cả hiện nay tăng lên rất cao. Vào đầu Xuân cuối tháng 3 hay tháng tư chúng ta có thể ghé lại Carlbad uống một tách cà phê hay dùng bửa điểm tâm và ngắm những ruộng hoa rực rỡ muôn màu. Cánh đồng hoa nằm cạnh xa lộ 5 rất dễ nhận ra với nhà máy xay lúa cánh quạt kiểu Hoà Lan trang điểm cho con đường này. Mặc dù không là mùa hoa nở ở đây cũng có du khách do các chuyến tour bus thường dừng lại đây để hành khách xả hơi, đi vệ sinh, uống cà phê và mua trái cây, kẹo mứt, các loại hạt, ngũ cốc nên lúc nào cũng tấp nập du khách.


Carlbad

OLD TOWN PHỐ CỔ SAN DIEGO

Rời cánh đồng hoa tiếp tục xuôi Nam trên xa lộ 5 độ 15 phút sau chúng ta sẽ tới Old Town San Diego nằm ở giao điểm giữa xa lộ 5 và 8. Địa điểm này ngày xưa cách nay 150 năm là thành phố San Diego đầu tiên do người da trắng tới dựng thành. Kiến trúc thời ấy là những ngôi nhà gỗ một tầng đôi khi hai tầng là những tiệm rượu, khách sạn mà ta thường thấy trong những phim cowboy. Ở đây còn lưu lại những ngôi nhà cũ trước kia là tiệm buôn, nhà hàng ăn, nhà thờ, bót cảnh sát, tất cả hãy còn đó và được giữ gìn sạch sẽ với những luống hoa và cây cối được cẩn thận chăm nom. Gần đó là công viên Presidio là nơi mà trước kia là ngôi nhà truyền giáo và trại binh được dựng lên vào năm 1769.

Old Town hiện tại là công viên lịch sử của tiểu bang mà du khách vào xem không phải mua vé. Ngày nay ngoài những nhà bảo tàng nhỏ, những cửa tiệm bán đồ kỷ niệm và đồ gốm Mễ Tây Cơ, Old Town mang nét đặc biệt là những nhà hàng ăn Mễ trang trí bằng những màu sắc rực rỡ, những chậu hoa tươi thắm và những ban nhạc sống tạo một không khí vui tươi sôi động nhưng không kém lãng mạn trữ tình với những điệu nhạc Nam Mỹ cuồng nhiệt. Nếu bạn không thích món ăn Mễ nhiều đậu khó tiêu thì ở đây cũng có vài tiệm Tàu sạch sẽ, thanh lịch mà giá cả lại nhẹ nhàng. Tôi thích tiệm ăn Tàu ở ngoài bìa hướng Tây của khu phố cổ gần nơi các xe tour bus đậu. Lần đầu tiên tôi đến đây bằng tour du lịch của người Ðài Loan và anh chàng tour giude chỉ tôi tiệm ăn này. Sau đó khi hướng dẫn bạn bè từ xa tới thăm San Diego là tôi dẫn họ đến đây. Nhà hàng này có địa thế cao, khách có thể ngồi nơi patio phía ngoài vừa ăn vừa ngắm cây cối cảnh vật xanh tươi và những ngôi nhà cũ kỹ mà có cảm giác ấm áp như ở một nơi nào đó thuộc Á Châu chứ không phải trên xứ Mỹ lạnh lùng.


Old Town San Diego

BALBOA PARK

Vẫn con đường số 5 xuôi Nam khách lãng du sẽ thấy phi cơ phản lực ngược xuôi lên xuống phi trường quốc tế San Diego phiá tay mặt. Ðường băng phi đạo được xây sát biển nước trong xanh lung linh ánh bạc. Trước mặt là những tòa cao ốc chọc trời của khu downtown hiện ra trong cảnh huy hoàng tráng lệ nổi bật trên nền trời xanh thẳm.Chúng ta hãy viếng Balboa Park là công viên của thành phố nơi đây có vườn hoa, sở thú, viện bảo tàng thích hợp cho trẻ con và cả người lớn. Muốn vào Balboa Park từ xa lộ 5 South chúng ta ra Exit 10th Street quẹo trái vào đường A Street và quẹo trái lần nữa vào đường Park Blvd. Theo bảng hướng dẫn sẽ thấy Balboa Park bên trái.

Balboa Park rộng 1200 mẫu có 85 tổ chức văn hóa, giả trí tham gia với 15 viện bảo tàng và những màn trình diễn nghệ thuật như Marie Hitchcock Puppet Theatre và Old Globe Theatre trình diễn 14 shows và 550 xuất trong một năm. Về vườn hoa Balboa Park sưu tầm đủ mọi loại hoa hồng, những cây hiếm qúy, 58 loại Palm (dừa) và trong nhà kiếng Botanical Building trồng 22 ngàn các loại cây và hoa nhiệt đới. Ngoài ra còn có vườn Nhật Bản với hồ cá Koi và ao sen thanh tịnh. Ở Balboa Park còn có sở thú San Diego Zoo rộng 100 mẫu với 4000 con thú được nuôi trong những chuồng mô phỏng cảnh thiên nhiên mà chúng sống.

Vào Balboa Park thì phải mua vé, du khách có thể mua nguyên một cuốn vé tại Visitors Center sẽ tiết kiệm hơn nếu chúng ta đủ sức để thăm hết mọi nơi.

Về nguồn gốc, lịch sử của Balboa Park từ năm 1868 hội đồng thành phố đã dành ra 1400 mẫu đất làm công viên cây xanh. Năm 1892 bà Kate O. Sessions được thành phố cấp cho 30 mẫu đất để bà kinh doanh nhà vườn ương cây (nursery) bù lại bà phải trồng 100 cây cho Balboa Park và 300 cây cho thành phố mỗi năm. Bà được xem là Bà Mẹ của Balboa Park vì những cây xanh của bà trồng. Năm 1903 họa đồ Balboa Park được phát thảo và đến 1910 ống nước và đường xá công viên hoàn tất. Năm 1915 và 1916 hội chợ Panama-California Exposition được tổ chức trong công viên để chào mừng kinh đào Panama hoàn thành. Sau hội chợ này thì sở thú được thành lập bởi Dr. Harry Wegeforth vì ông nghe tiếng sư tử, cọp beo gầm rống từ các chuồng trong hội chợ và ông có ý tưởng tại sao không lập sở thú ở đây. Ông được bổ nhiệm làm giám đốc đầu tiên của San Diego Zoo cho tới ngày ông mất năm 1941.

Rời Balboa Park nếu còn sớm du khách dùng con đường Park Blvd. xuống hướng Nam và quẹo phải vào con đường Market đi về hướng biển để thăm thú mua sắm ở Horton Plaza hay tản bộ ở Seaport Village, bờ biển với nhiều hàng quán như vùng New England miền Ðông Bắc Hoa Kỳ.

CHIẾC CẦU CAO CORONADO

Trở lại xa lộ 5 South và chuyển qua đường 75 xe du khách sẽ chạy thẳng lên cầu để sang đảo Coronado. Cầu Coronado là một công trình tuyệt mỹ vừa dài, vừa cao, lại vừa rộng với 4 làn (lane) xe lưu thông và một làn đậu xe trong trường hơp khẩn cấp ở giữa. Cầu sơn xanh nhạt và ban đêm được chiếu sáng bằng đèn. Trên cầu nhìn về khu downtown với những cao ốc nguy nga. Dưới cầu là những cánh buồm trắng như những cánh hoa trôi trên mặt biển phẳng lì màu xanh lục phản chiếu ánh mặt trời lung linh như nạm ngọc.

Về đặc tính kỹ thuật cầu dài 11,288 feet (2.14 miles), khoảng cách giữa hai trụ cầu 1,880 feet, chiều cao từ mực nước đến cầu 200 feet. Phí tổn xây cầu 47.6 triệu đô la. Ngày khánh thành 3 tháng 8 năm 1969. Lưu lượng xe mỗi ngày 68 ngàn chiếc. Trước kia lệ phí qua cầu là 1$ mỗi xe nếu đi về hướng Tây và đã bỏ lệ phí từ tháng 7/2002. Cầu có trang bị hệ thống lò xo rung chống động đất và phiá dưới lườn cầu có đường để nhân viên bảo trì.


Cầu Coronado

HOTEL DEL CORONADO

Qua cầu chúng ta sẽ đặt chân lên đảo Coronado. Nói là đảo nhưng nó dính với đất liền bằng một dãy đất hẹp ở phiá Nam mà con đường 75 chạy trên đó. Phong cảnh bên đảo khác hẳn bên San Diego, nhà cửa xinh đẹp, vườn tược chăm sóc như phô trương cho mọi người nhìn ngắm. Chúng ta rẽ trái vào đường Orange, con đường thương mại với những cửa hàng nho nhỏ xinh xắn, giữa đường là bãi cỏ xanh trồng hoa và một hàng thông to lớn sẽ được trang hoàng đèn đuốc vào mùa Giáng Sinh. Ði thêm chút nữa chúng ta sẽ thấy xe cộ chậm lại và toà nhà lớn màu trắng với những mái nhọn tròn đó là Hotel Del Coronado.

Khách sạn Del Coronado được xây vào năm 1888 với kiến trúc theo kiểu Victorian và được công nhận là di tích lịch sử cấp quốc gia (National Historic Landmark) năm 1977. Không biết bao nhiêu danh nhân thế giới, những vua chúa, công nương, tài tử, minh tinh màn bạc đã từng cư ngụ taị đây, từ Marilyn Monroe cho đến Charles Lindbergh đều có đến đây và hình ảnh của họ vẫn còn trưng bày tại khách sạn. Giá phòng khá đắt từ 355$ trở lên cho mỗi đêm và phải giữ phòng trước hàng tháng trời!

Sau khi đậu xe ở bãi đậu của khách sạn (3$ mỗi giờ), dù túi có tiền hay không chúng ta cũng hiên ngang tà tà đi vào khách sạn thăm thú dạo chơi. Ở quày tiếp tân bận rộn khách mướn phòng, bàn ghế trang hoàng ở đây rất lộng lẫy, những bình bông to lớn đồ sộ, những nhà hàng bàn trải khăn trắng, dao muỗng nạm bạc sáng choang. Sau khi thăm thú tầng một xong chúng ta xuống tầng hầm. Tầng hầm là một shoping center có vài chục cửa hàng bán tranh ảnh, nữ trang, quần áo, son phấn, dầu thơm…toàn là những món phụ nữ thích và họ mua nhưng…đàn ông trả tiền! Nơi đây có gian phòng trưng bày lịch sử của khách sạn, hình ảnh lúc dọn đất, đắp nền, đổ móng, dựng cột, những vương tôn, công tử từng đến viếng, đám cưới của những minh tinh màn bạc từng tổ chức tại đây.

Từ tầng hầm nhìn ra bên ngoài là quán rượu, cà phê, sân tennis, bể bơi và bờ biển. Ðặc điểm bờ biển ở đây cát rất trắng và bãi biển phiá sau khách sạn là nơi công cộng nghĩa là du khách có thể tắm biển hay picnic mà không cần phải là khách đang mướn phòng của khách sạn vì California có một điều luật coi bãi biển là nơi công cộng không dành riêng cho một ai cho dù đó là người chủ đất sát ngay bãi biển đó.


Khách sạn Del Coronado

San Diego còn rất nhiều thắng cảnh, địa điểm vui chơi giải trí hấp dẫn du khách khắp toàn cầu. San Diego Wild Animal Park ở Escondido nơi đó các loại thú được thả rong tự do chạy nhảy. Sea World với những màn xiếc do cá voi, cá heo, hải cẩu trình diễn. Nơi nào cũng đẹp và đầy thú vị. Một thi sĩ tiền chiến đã từng viết: “Tìm đào nguyên chi cho xa vời? Đào nguyên quanh đây thôi!” San Diego là chốn đào nguyên dễ tìm và dễ đến. San Diego có khí hậu tốt và được chọn là thành phố sống thoãi mái nhất nước Mỹ. Đa số người Mỹ đều có giấc mộng là lúc hoàng hôn xế bóng cuộc đời tậu được căn nhỏ nơi vùng biển này để ngày ngày nhìn thủy triều lên xuống, đêm đêm nghe rì rào sóng vỗ và thả hồn trong những chiều mưa trên biển vắng.

TRỊNH HẢO TÂM

0 nhận xét