medium_DL nassau[1].JPG

Nassau: Nassau nhìn từ du thuyền Carnival

medium_DL IMG_8810[1].JPG

Atlantic Resort ở Paradise Island.

medium_DL IMG_8766[1].JPG

Chợ Straw.

medium_DL IMG_8777[1].JPG

Trong khu tiếp đón ở Bahamas.


Sáng ngày thứ năm của chuyến đi, tôi dậy sớm lúc gần 7 giờ. Lên lầu 9 để uống cà phê và ăn sáng thì thấy tàu đã cặp bến Nassau-Bahamas hồi nào không biết. Từ Half Moon Cay về đây chỉ gần 200 cây số nên chỉ tàu chỉ chạy chưa hết một đêm là tới.

Từ trên tầng cao nhìn xuống đảo thì thấy đây là một nơi thị tứ. Tuy không náo nhiệt như Miami nhưng cũng có nhiều nhà cửa xe cộ, không như hai ngày trước, chúng tôi đã ngừng ở những đảo xa xôi ít người ở. Ðảo này có nhiều cầu tàu để đón du thuyền. Ngày hôm nay, ngoài chiếc Carnival của tôi còn có 4 chiếc du thuyền to lớn khác.

Nassau là thủ đô của xứ Bahamas. Ðây là một nước có nhiều đảo dài dài từ Miami xuống phía Ðông Nam. Riêng thủ phủ Nassau này có hai đảo lớn là đảo New Providence và đảo Paradise.

Bahamas được coi như là nơi mà Christopher Columbus đặt chân lên Châu Mỹ đầu tiên năm 1492. Ðó là đảo San Salvador ở phía Ðông Nam đất nước này.

Hồi thế kỷ 17-18, nơi đây là sào huyệt của bọn hải tặc. Nổi tiếng nhứt trong những hải tặc là tên Blackbeard. Muốn được yên ổn, nơi đây chịu sự bảo hộ của người Anh từ năm 1718. Sau chiến tranh giành độc lập của Mỹ nơi đây bị Mỹ đóng quân.

Năm 1782-1783 Bahamas dưới sự kiểm soát của người Tây Ban Nha.

Ðến năm 1783 thì đảo được trả lại cho Anh Quốc.

Nô lệ được giải phóng trên hòn đảo từ năm 1834.

Từ năm 1967 đất nước này được tự trị và hoàn toàn độc lập năm 1973.

Cư dân Bahamas chỉ có hơn 307,000 người. Họ sống chủ yếu với các dịch vụ du lịch, ngoài ra họ còn có ngành ngân hàng, dầu hỏa và sản xuất dược phẩm. Ða số dân trên đảo là người da đen. Lợi tức bình quân hàng năm tính trên đầu người là 27,000 đô la.

Chúng tôi có cả ngày để vui chơi trên đảo nên từ tốn ăn sáng rồi mới rời tàu lúc 9 giờ sáng. Nhiều người đã mua vé tua phụ của hãng tàu nên đã rời tàu đi chơi từ sớm. Chúng tôi không mua tua phụ của hãng tàu vì thấy hơi mắc. Tôi dự tính là khi xuống bến tàu có tua gì thì mua tua nấy, nếu không thì chỉ chơi quanh quẩn gần bến tàu cũng được. Lên đến trạm tiếp đón đã thấy nhiều tay cò đang rủ rê chúng tôi đi qua đảo Paradise bằng phà hay bằng taxi. Ði phà thì chỉ tốn 3 đô la một người. Còn đi taxi thì tốn 4 đô la một người. Chúng tôi chọn cách sau. Tay cò kêu chúng tôi ra ngoài chờ. Sau khi có đủ 6 người thì xe mới chạy. Từ đây qua đảo không xa lắm chừng 3 km mà thôi. Một chuyến taxi như vậy kiếm được 24 đô la thì cũng khá quá. Nhưng chắc anh tài xế phải trả tiền cho mấy tay bắt mối phía trong. Từ hải cảng, xe chạy qua khu dân cư hơi nghèo. Nhà cửa hình như hơi thiếu săn sóc. Không thấy có nhiều dân cư ở đây cho thấy đảo cũng ít dân. Từ Nassau qua đảo Paradise xe chạy phải qua một chiếc cầu khá cao. Từ trên cầu nhìn về phía hải cảng Nassau cũng khá đẹp. Nhưng đảo Paradise mà chúng tôi sắp đến mới là nơi lý tưởng. Bên đó những người giàu có ở trong những biệt thự ẩn mình sau những bức tường hay vườn cây. Bác tài hỏi chúng tôi đi thẳng xuống biển hay ghé khách sạn Atlantic. Chúng tôi chọn cách sau để tham quan cho biết. (Nếu bạn mua tua trên du thuyền để thăm viếng nơi đây thì giá là 80 đô la một người, kể cả việc vào tham quan một bồn cá ở bên trong). Chúng tôi tự đi chơi nên tiết kiệm rất nhiều. Dĩ nhiên cũng có chút chệch choạc, lúng túng, lạc đường... nhưng không đáng kể và có phần thú vị vì mình được phiêu du tùy ý.

Khách sạn và sòng bài Atlantic to lớn như một khách sạn sang trọng ở Las Vegas là nơi tổ chức Hoa Hậu Hoàn Vũ (Miss Universe) vào ngày 23 Tháng Tám 2009 vừa qua. Sau khi chụp vài tấm hình ở bến du thuyền với phong cảnh thật đẹp, chúng tôi vào trong casino. Ở đó có rất nhiều máy đánh bạc nhưng buổi sáng không có mấy người chơi. Chúng tôi chỉ tìm đường để ra bãi biển mà thôi nhưng đi lạc ra phía sau khách sạn nơi có một khu vườn thật rộng lớn được trồng tỉa cây cảnh, thác nước giả. Nơi đó có hồ nước lớn, có cầu bắc ngang. Phong cảnh thật đẹp. Tiếc rằng người ta đòi phải mua vé khoảng 35 đô la mới cho vào chơi và xem bồn cá trong đó. Tôi đã xem nhiều bồn cá rồi nên không mê mà chỉ hỏi đường để ra bãi biển công cộng.

Chúng tôi vòng trở qua lối khác. Bây giờ chúng tôi đi dọc một hành lang nơi mà hai bên là những cửa hàng bán những loại hàng cao cấp mắc tiền như Gucci, Versasi... Trang trí khu bán hàng này rất đẹp nhưng còn sớm nên không có mấy khách hàng. Buôn bán ở đây hôm nay còn ế ẩm lắm.

Bây giờ chúng tôi phải ra khỏi khách sạn và đi theo một con đường về phía Bắc. Ðó là đường Casino. Ði đã gần 1 km mà không thấy biển ở đâu. May thay, có một ông taxi biết chúng tôi đi lố rồi nên chỉ cho chúng tôi ngõ hẻm để đi tắt ra biển. Từ đây ra biển chỉ có 200 mét mà thôi nhưng vì khuất sau những nhà cửa, rừng cây nên chúng tôi mới đi quá lố như vậy.

Cabbage Beach-Bahamas

Ra tới biển phía Bắc đảo Paradise, chúng tôi thấy nơi đây đẹp quá. Phía trên cao là một rừng dương rủ lá lòa xòa. Phía dưới là bãi cát dài và mịn. Du khách tắm biển không nhiều, chỉ vài trăm người mà thôi. Mấy tay cò tiến lại hỏi chúng tôi có cần mướn ghế hay dù không thì chúng tôi chưa quyết định. Bởi vì tôi tìm hoài mà không thấy nơi tắm nước ngọt. Còn bà xã tôi thì thấy sóng biển lớn quá nên sợ. Thật vậy, nơi đây đối diện thẳng với đại dương nên sóng lớn quá. Chiều cao mỗi con sóng chắc cũng hơn 1 mét. Sóng lớn như vậy mà chắc biển cũng sâu nên chỉ có vài ba người tắm biển mà thôi. Ðứng chơi hóng gió một hồi, chúng tôi quyết định đi trở lại Nassau để tắm vì biển bên đó sóng êm hơn ít nguy hiểm hơn.

Vừa đi ngược ra đường lớn thì có ngay một chiếc taxi trờ tới. Chúng tôi lên xe và xe cũng chạy liền. Từ đây về bến cảng chỉ 15 phút mà thôi nên chúng tôi về tới nơi cũng còn sớm. Ông tài xế xin 10 đô la cho hai người. Tuy mắc hơn chuyến ra nhưng thấy giá cũng phải chăng nên chúng tôi trả liền, không thắc mắc.

Tòa nhà Quốc Hội

Từ bến tàu, bạn đi chỉ cần đi vài bước là tới Rawson Square. Bên kia đường là tòa nhà Quốc Hội Bahamas. Tòa nhà này nhỏ, sơn màu hồng. Phía trước có tượng Nữ Hoàng Victoria. Vài chiếc xe ngựa chở du khách đi tham quan thành phố chạy ngang qua làm cho phong cảnh cũng khá xinh đẹp. Phía tay phải là con đường chính của thành phố với những ngân hàng, khách sạn, tiệm quán. Phía sau là một tòa nhà to lớn chắc của ông thống đốc hòn đảo này. Một công viên phía trước tòa nhà có nhiều cây to bóng mát. Vài người già đang ngồi chơi trên các băng đá. Họ có vẻ thảnh thơi, nhàn nhã.

Chợ Straw

Trở ra con đường trước bến tàu, chúng tôi đi về phía Tây. Dọc đường là những tiệm bán đồ lưu niệm như các hàng thủ công nghệ, đồ điêu khắc trên gỗ, bưu thiệp, áo thun, sò ốc, đồ thủy tinh, quần áo tắm biển... Giá cả hàng hóa cũng vừa túi tiền, không mắc không rẻ. Chất lượng của hàng cũng vừa phải chớ không tốt lắm. Ðồ chợ trời mà. Ðặc biệt ở Bahamas có bán xì gà Cuba. Tôi không hút xì gà nên không thiết tha về món hàng đặc biệt này. Tuy nhiên nếu bạn biết hút thì chỉ được hút trên đảo hay trên tàu. Hiện giờ tuy sự quan hệ giữa Mỹ và Cuba có khá hơn nhưng lịnh cấm vận xì gà cũng còn hiệu lực và du khách hoàn toàn không được đem món hàng này vào Mỹ.

Bên phía tay phải của con đường là bến phà đi đảo Paradise. Ở đó cũng là bến tàu đáy bằng thủy tinh để du khách có thể coi cá hay san hô.

Chúng tôi đi về hướng này với ý định tìm bãi biển British Colonial để tắm ai dè phải đi vòng xa quá, mà lại sợ rằng đó là bãi biển tư nhân mình vô không được nên đành thối lui trở về tàu.

Một chút rắc rối khi trở về tàu

Cũng khá trưa rồi, nên chúng tôi tính trở về tàu ăn trưa rồi sẽ ra chơi tiếp. Khi ra cổng di trú, ông cảnh sát hỏi giấy tờ. Chúng tôi đưa thẻ tàu S&S thì ổng lại hỏi thêm là có thẻ căn cước có hình hay không. Mấy hôm trước đi lên đảo hay xuống tàu thì chỉ cần thẻ S&S, hôm nay thờ ơ nên cũng chỉ đem một thẻ duy nhứt mà thôi. Ðó là tại vì mình không để ý chớ hôm mới lên tàu người ta có dặn rồi. Xuống đảo là phải có giấy tùy thân. Giấy phải có hình mới được. Bằng lái xe cũng được, không cần passport. Tôi không đem giấy tờ theo nên bị ông cảnh sát rầy vài câu. Ổng nói kỳ sau là phải đem giấy có hình rồi cũng cho qua (chớ giữ chúng tôi lại làm gì). Nói vậy thôi chớ cũng hơi run. Ðây là kinh nghiệm đáng nhớ. Mỗi khi xuống đảo chơi thì nhớ đem thẻ căn cước có hình.

Cũng vì chuyện rắc rối này nên chúng tôi... giận Bahamas. Ðáng lẽ chúng tôi sẽ tiếp tục xuống chơi trên đảo vào buổi chiều thì “xù” luôn mà chỉ ở trên tàu và lên lầu 9 tắm hồ chơi cho vui mà thôi.

Ðang lúc ngồi trong spa thì mây đen kéo tới. Một cơn mưa rào khá lớn đổ xuống. Chúng tôi cũng ngồi chơi ngoài mưa luôn. Mấy chục năm rồi không có cái thú tắm mưa. Hôm nay mới có dịp nhớ lại những kỷ niệm xưa khi ngồi giữa trời đón nhận những giọt mưa nhiệt đới. Ðây cũng là một điều khá thú vị.

Thì giờ còn ít nên tối nay chúng tôi cũng không đi ăn tối ở nhà hàng mà chỉ ăn buffet cho nhanh rồi tiếp tục vui chơi trên lầu 9. Tới gần 9 giờ thì đi coi show ca vũ nhạc một lần nữa.

Show Nightclub Express

Show này do những ca sĩ và vũ công chuyên nghiệp trên tàu trình diễn. Nội dung có khác nhưng cách trình diễn cũng tương tự show Formidable đã biểu diễn hôm thứ tư nên coi cũng hay nhưng không bằng show hôm trước.

Vãn hát thì cũng gần 10 giờ. Lúc này có show kể chuyện vui “bậy bạ” cho người lớn ở phía sau tàu nhưng tôi không đi xem mà về phòng chuẩn bị thu dọn chiến trường, đồ đạc để ngày mai xuống tàu. Tôi cũng không quên mở tủ sắt (safety box) ra và lấy tiền bạc giấy tờ quan trọng rồi để tủ sắt mở cho người khách sau dễ tiếp tục sử dụng.

Lúc nửa đêm cũng có tiệc bánh ngọt trên lầu 9 nhưng tôi ngủ quên nên đã không tham dự được. Ði chơi trên tàu này việc ăn uống rất nhiều, ăn hoài riết rồi ngán và nhớ đồ ăn Việt.

Thủ tục rời tàu

Sáng hôm sau là ngày cuối cùng của chuyến đi, tôi dậy sớm lúc 7 giờ. Tối qua, người ta đã nhét vào khe cửa một tờ hóa đơn về những dịch vụ mà mình đã sử dụng trên tàu cộng thêm mỗi người 50 đô la tiền típ cho nhân viên (10 đô la một ngày cho một người). Nếu thấy đúng thì khỏi thắc mắc. Tiền sẽ tính vào thẻ tín dụng của mình. Nếu sai thì có thể khiếu nại liền. Hóa đơn của tôi không có gì sai vì mình không ăn xài nhiều lắm.

Làm vệ sinh cá nhân xong, tôi lên lầu 9 nhìn ra thì thấy tàu đã cặp bến Miami. Chúng tôi ăn sáng lần cuối trên tàu một cách từ tốn vì chuyến bay sẽ vào buổi chiều nên không vội vàng gì.

Chúng tôi cũng không có hành lý nhiều nên việc xuống tàu cũng dễ dàng mà không cần sự giúp đỡ của nhân viên trên tàu. Lúc 8 giờ sáng chúng tôi từ giã tàu Carnival với mong muốn sẽ trở lại trong một chuyến du hành khác vào sang năm.

Thủ tục vào nước Mỹ từ tàu du lịch cũng dễ. Ông cảnh sát di trú chỉ thâu tờ khai, sau đó nhìn hình để coi mặt mình có đúng như trong hình hay không rồi cho qua. Họ không cần dò hành lý coi có gì lạ hay không.

Chúng tôi có mua thêm vé chuyển tiếp (transfer) từ bến tàu về phi trường với giá 16 đô la một người nên phải xếp hàng theo tuyến để lên xe buýt. Mua thêm vé chuyển tiếp cho an tâm chớ thật ra đi taxi có thể nhanh hơn mà không tốn kém hơn bao nhiêu. Nếu bạn đi với gia đình đông người thì đừng nên đi theo xe buýt mà hãy đi taxi. Năm người mà cùng đi taxi thì tính ra sẽ rẻ hơn rất nhiều mà còn nhanh nữa. Taxi ở bến cảng hàng hà sa số, không lo thiếu.

Tới phi trường Miami mới hơn 9 giờ mà chuyến bay của chúng tôi mãi tới 3:30 chiều mới khởi hành. Tôi mua vé với thời gian chờ đợi hơi lâu giữa hai chuyến tàu và máy bay cho an tâm nên chờ lâu quá. Ðọc trên bảng chỉ dẫn thì thấy từ giờ tới trưa có hai chuyến bay khác của American Airline bay về Los Angeles. Một chuyến lúc 11 giờ và một chuyến lúc 1 giờ trưa. Chúng tôi muốn vào hỏi trong quầy vé để đi sớm mà cô nhân viên rắc rối không cho vào. Một tiếng sau, tôi check in bằng máy rồi lấy thẻ lên máy bay để qua cổng xét an ninh rồi vào phòng đợi. Tôi không đi về cổng của mình mà kiếm cổng của chuyến bay sớm hơn lúc 1 giờ trưa. Ðợi hành khách lên hết tôi mới tới quày phục vụ để hỏi coi chuyến bay còn chỗ để chúng tôi có thể lên mà về sớm được không. Cô nhân viên nói được nhưng hai vợ chồng phải ngồi xa nhau. Chúng tôi mừng quá và chịu liền. Lên máy bay chúng tôi cũng tìm cách đổi vé để ngồi gần nhau. Nhờ lanh lợi một chút mà chúng tôi về tới Los Angeles sớm hơn gần ba tiếng đồng hồ chấm dứt một chuyến du ngoạn thật lý thú qua vùng Caribbean. Sau chuyến đi đầy vui vẻ này, chắc chắn chúng tôi sẽ tiếp tục tham gia một chuyến cruise khác ở vùng South Caribbean vào năm sau. Hy vọng chuyến đi kỳ tới cũng sẽ thú vị không kém.

Bài và ảnh: Minh Tâm

0 nhận xét